Diễn đàn lớp Hóa niên khóa 2005 - 2008
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn đàn lớp Hóa niên khóa 2005 - 2008


 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 CAM~ DONG!!!! 100% HOK CAM DONG HOK LAY TIEN`

Go down 
5 posters
Tác giảThông điệp
12H_stt24
Hạt nhân
Hạt nhân
12H_stt24


Tổng số bài gửi : 25
Join date : 12/04/2008

CAM~ DONG!!!! 100% HOK CAM DONG HOK LAY TIEN` Empty
Bài gửiTiêu đề: CAM~ DONG!!!! 100% HOK CAM DONG HOK LAY TIEN`   CAM~ DONG!!!! 100% HOK CAM DONG HOK LAY TIEN` I_icon_minitimeTue Apr 29, 2008 6:39 pm

Đã bao giờ bạn đánh mất tình cảm mà mình cần nhất? Đã bao giờ bạn không xác định được tình cảm mình dành cho một người là gì? Đã bao giờ ban không thể nói lên tình cảm của mình với người ấy? Đã bao giờ bạn nhìn người mình yêu quý nhất dần rời xa mình mà không thể làm gì - không thể khóc, không thể níu kéo vì mọi người nói là cậu ấy đi rồi?
Có một cô bé - một cô bé rất mạnh mẽ, đã đón nhận tình cảnh trớ trêu ấy khi chưa đầy hai mươi tuổi.
***
Quân đến và đi nhanh như ngọn gió, thổi vào cuộc sống khô khan của tớ những niềm vui bất tận, sự giân dữ mang đến nụ cười, và cả giọt nước mắt mang niềm vui…Quân khiến tớ thay đổi lạ lùng mà tớ không thể kiểm soát. Đôi khi, cậu ấy đẩy tớ vào không gian tràn ngập niềm vui. Nhưng đôi khi, cậu ấy lại đẩy tớ sát gần vực hoang mang….Cô nàng kiêu hãnh trong tớ không thể vươn lên trước cô bé chân thành, đáng yêu luôn tin tưởng cậu ấy. Vậy mà, tớ vẫn không biết được thứ tình cảm tớ dành cho cậu ấy là gì, dù biết đó không phải cảm giác dành cho người bạn. Đến khi tớ biết được thì…
Sao cậu lại thế? Sao lại không cho tớ biết? Nhiều lần đang nói chuyện với cậu, tớ chợt thấy ánh mắt cậu, cử chỉ của cậu…ánh mắt vô hồn, không chớp, khuôn mặt tươi cười bỗng cúi gằm, môi bặm lại…cậu đang đau, đau lắm phải không? Vậy mà cậu nói dối, cậu đã phải cố kìm nén cơn đau lắm phải không? Sao tớ không nhận ra, sao tớ không hỏi cậu dù biết cậu nói dối, sao tớ vô tâm quá…..
Rồi cậu biến đổi như làn gió làm tớ không biết nổi chuyện gì sẽ xảy ra…Đôi khi, cậu khiến tớ nghĩ cậu quá tốt với tớ. Đôi khi, cậu trêu chọc như để tớ căm ghét cậu, cậu đẩy tớ cho người khác - như thể tớ yếu đuối đến độ luôn cần một người để dựa dẫm vậy.
Và bây giờ, cậu nằm đó, trên chiếc giường trắng toát, bình thường tớ thích màu trắng lắm, cậu cũng thế, phải không? Cậu nói trắng và đen luôn cho cậu cảm giác dễ chịu nhất. Nhưng bây giờ tớ thấy sợ, màu trắng ấy sắp nuốt lấy cậu mất rồi….Sao cậu không nói gì, mọi khi cậu thích trêu tức tớ lắm mà….? Môi cậu nhợt nhạt quá, mắt cậu nhắm chặt rồi, nhìn tớ đi, tớ đang ngồi bên cậu nè. Mở mắt ra đi nào….Mẹ cậu lo lắng quá nên ngất rồi, cậu hư lắm đấy….Tớ thấy trong mắt bố cậu có thứ gì đó như là niềm tin đã tắt…Bạn bè cậu nhiều quá, nhiều người tớ chưa gặp bao giờ…Có cả những cô nàng ngày thường vẫn nói là ghét cậu đấy…Sao ai cũng khóc thế này? Phong nói tớ đừng buồn, cậu đi rồi…Tớ thấy đầu óc mình trống rỗng…Hà nói tớ khóc đi, đừng im lặng thế làm nó sợ…Sao lại phải khóc chứ? Cậu mệt nên ngủ thôi mà, sao tớ phải khóc…Cậu tỉnh dậy đi nào….Cậu có nhớ, mỗi lần bị các cậu trêu chọc, tớ phải giả khóc thì mới ngăn được các cậu. Ai cũng sợ đòn đó của tớ, chỉ có cậu là không, cậu tuyên bố với đám bạn là sẽ chọc cho tớ không biết khóc là gì…Cậu thắng rồi đấy, bây giờ tớ không khóc, cậu dậy đi…Tớ thấy khó thở quá, cổ họng tớ như nghẹn lại. Dậy đi nào, trêu đùa mọi người thế đủ rồi, tớ giận rồi đấy. Ngân vừa khóc vừa nói với tớ: “Trúc tao xin mày, mày khóc đi, đừng im lặng thế”, có tiếng Phong: “Đừng sợ, bọn tớ luôn bên cậu mà, Quân không muốn cậu thế này đâu”….Tớ thấy mệt quá, sao cậu đáng ghét thế….Tớ muốn hét lên mà sao không thể….Hình như không ai nghe được tiếng của tớ nữa rồi...
Tớ không thể nói được nữa rồi. Cậu thường chọc tớ rằng nếu có một người nào đó bị bệnh phải nằm viện, chắc tớ sẽ khóc ngập bệnh viện mất…Tớ nói điều đó không đáng sợ bằng việc tớ không thể nói....Cậu nói không bao giờ có chuyện đó, cậu chế giễu tớ chỉ là cái máy biết noi – khóc – và cười….Nhưng bây giờ tớ không nói được nữa rồi….Cô em gái đáng yêu của cậu ríu rít bên tớ cả ngày, nó dẫn tớ tới mọi nơi mà cậu thường dẫn nó tới. Con bé ngốc thật, nó muốn tớ quên cậu, nhưng lại say sưa kể về cậu – niềm tự hào của nó. Cậu hay bắt nạt cô em dễ thương này lắm phải không? Ngày nào cũng có bạn bè đến với tớ, hình như họ nói rằng không được để tớ lại một mình cho tới khi tớ nói lại được. Phải rồi, giọng nói với tớ quan trọng lắm mà…Một nhà quản trị du lịch tương lai làm sao có thể câm được chứ…Tớ không có bất cứ thứ gì của cậu, cậu cũng chẳng nhận của tớ bất kì thứ nào chứng tỏ tớ có tình cảm đặc biệt với cậu. Thứ duy nhất khiến tớ nhớ đến cậu là quyển nhật kí ghi đầy những câu chuyện cậu chọc tớ, những lời trách móc của tớ, và cả những mảnh thư bé tẹo tụi mình chọc tức nhau trong giờ học. Tớ muốn đốt chúng đi, để cậu có thể nhận được, nhưng Phong nói không cần thiết, vì bộ não thông minh của cậu có thể ghi lại mọi thứ, Phong kể cậu đã nói thế…Cậu còn nói cậu đã thua vì để tớ tác động vào suy nghĩ, cảm xúc của cậu…Cậu thật kiêu ngạo, nhưng đã nhận thua như vậy là tốt, không ngờ tớ có thể giữ được trái tim của chàng trai Bảo Bình…
Cậu đi rồi, không thèm chào hỏi tớ nữa, ngày mai tớ lại phải đi tiếp con đường của mình thôi. Tuổi hai mươi còn ở phía trước, dài và đẹp lắm. Tớ hơi hụt hẫng và phân vân tự hỏi không biết nếu có chuyện buồn xảy ra, tớ vượt qua thế nào nếu không có sự giúp đỡ “đáng ghét” của cậu….Nhưng tớ sẽ làm được thôi, tớ mạnh mẽ lắm mà. Tớ phân vân không biết thứ tình cảm tớ dành cho cậu có phải là thích không, nếu thế thì người đến sau này hơi vất vả đấy, làm sao người ta có thể hơn cậu nhỉ?.....Từ bây giờ, khi tớ đi trên con đường nào, cậu sẽ cùng đi với tớ nhé, ước mơ của tụi mình sẽ thành hiện thực.
******************
Cô gái ấy chính là chị tớ. Một thời gian sau, chị ấy đã nói lại được cùng với sự tự tin hoàn hảo nhất nhờ sự quan tâm của gia đình và bạn bè, tất nhiên, có cả hình bóng anh Quân nữa. Không ai biết sao chị ấy có thể biến chuyển như thế, từ khoảnh khắc choáng váng khi anh Quân buông tay chị ra, đến nỗi thất vọng khi không thể nói, chị đã đứng dậy thật mạnh mẽ. Nhưng tớ biết, chị đã không trốn chạy quá khứ có anh, chị sống cuộc sống không phải chỉ có chị, có gia đình, mà còn có anh. Đến mãi sau này, khi đã lập gia đình, đứa con đầu lòng của chị cũng mang tên anh….Tớ biết, chị đã phải hối tiếc rất nhiều, vì ngay giây phút anh nhắm mắt vẫn không thể nào gọi tên được tình cảm của mình….
Bạn biết không, chúng ta chỉ có một cuộc đời để sống, yêu, và thực hiên ước mơ của mình. Đừng bao giờ để tình yêu trôi qua trước mắt ta mà không thể nắm bắt nó, không thể gọi tên nó….Hãy biết trân trọng những gì mình đang có, hãy giữ chặt nó khi có thể…
Về Đầu Trang Go down
12H_stt24
Hạt nhân
Hạt nhân
12H_stt24


Tổng số bài gửi : 25
Join date : 12/04/2008

CAM~ DONG!!!! 100% HOK CAM DONG HOK LAY TIEN` Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: CAM~ DONG!!!! 100% HOK CAM DONG HOK LAY TIEN`   CAM~ DONG!!!! 100% HOK CAM DONG HOK LAY TIEN` I_icon_minitimeTue Apr 29, 2008 6:40 pm

HI`, HOI DAI`, MONG PA`KON THONG CAM~
Về Đầu Trang Go down
kool boy
Phân tử đơn chất
Phân tử đơn chất
kool boy


Tổng số bài gửi : 91
Join date : 11/04/2008
Age : 33
Đến từ : Ở trển mới xuống

CAM~ DONG!!!! 100% HOK CAM DONG HOK LAY TIEN` Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: CAM~ DONG!!!! 100% HOK CAM DONG HOK LAY TIEN`   CAM~ DONG!!!! 100% HOK CAM DONG HOK LAY TIEN` I_icon_minitimeTue Apr 29, 2008 6:49 pm

Câu chuyện này mà gọi là hơi dài hả ...? Wá dài thì có ,đọc mún xì khói lổ tai lun . Nhưng mà cũng được .Nói nhỏ nha : lần sau lựa bài ngắn gọn xúc tích một chút nha . dài wá hok ai đọc đâu "rút kinh nghiệm bản thân " .

M25 M29 .......... M25 M34............. M25 M31
Về Đầu Trang Go down
boybl1990
Admin
Admin
boybl1990


Tổng số bài gửi : 299
Join date : 07/04/2008
Age : 33
Đến từ : Vô cực

CAM~ DONG!!!! 100% HOK CAM DONG HOK LAY TIEN` Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: CAM~ DONG!!!! 100% HOK CAM DONG HOK LAY TIEN`   CAM~ DONG!!!! 100% HOK CAM DONG HOK LAY TIEN` I_icon_minitimeWed Apr 30, 2008 11:10 am

Rất hay, rất cảm động !!! Dù cho có hối tiếc, có buồn phiền thì vẫn không ân hận vì tình cảm chân thành của mình. Các bạn chịu khó đọc đi, hay đấy !!! Cám ơn cá Thu nhìu nha !!!
Về Đầu Trang Go down
http://diendanlophoa.lovelyforum.net
huynhngocthienkim
Hợp chất
Hợp chất
huynhngocthienkim


Tổng số bài gửi : 121
Join date : 12/04/2008
Age : 33

CAM~ DONG!!!! 100% HOK CAM DONG HOK LAY TIEN` Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: CAM~ DONG!!!! 100% HOK CAM DONG HOK LAY TIEN`   CAM~ DONG!!!! 100% HOK CAM DONG HOK LAY TIEN` I_icon_minitimeSat May 03, 2008 5:50 pm

Ừ, cảm động thiệt đó... M12
Về Đầu Trang Go down
StarKillLP
Quản lí diễn đàn
Quản lí diễn đàn
StarKillLP


Tổng số bài gửi : 66
Join date : 17/04/2008

CAM~ DONG!!!! 100% HOK CAM DONG HOK LAY TIEN` Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: CAM~ DONG!!!! 100% HOK CAM DONG HOK LAY TIEN`   CAM~ DONG!!!! 100% HOK CAM DONG HOK LAY TIEN` I_icon_minitimeSun May 04, 2008 9:08 am

vậy nhỏ đó là chị của vợ thiệt hả! oh ! thì ra chuyện của chị dâu! nhớ lại năm tháng theo đuổi bóng hình ai wá ! M23
Về Đầu Trang Go down
12H_stt24
Hạt nhân
Hạt nhân
12H_stt24


Tổng số bài gửi : 25
Join date : 12/04/2008

CAM~ DONG!!!! 100% HOK CAM DONG HOK LAY TIEN` Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: CAM~ DONG!!!! 100% HOK CAM DONG HOK LAY TIEN`   CAM~ DONG!!!! 100% HOK CAM DONG HOK LAY TIEN` I_icon_minitimeMon May 05, 2008 3:51 pm

Xin nói thêm, câu chuyện này hong~ liên quan ji` tới tui nha^^
M10
Đây là câu chuyện tui post lên muốn cho mọi người chia sẻ thui!!!
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





CAM~ DONG!!!! 100% HOK CAM DONG HOK LAY TIEN` Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: CAM~ DONG!!!! 100% HOK CAM DONG HOK LAY TIEN`   CAM~ DONG!!!! 100% HOK CAM DONG HOK LAY TIEN` I_icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
CAM~ DONG!!!! 100% HOK CAM DONG HOK LAY TIEN`
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» phat dong truy tim raitoyagami

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn lớp Hóa niên khóa 2005 - 2008 :: Thư giản - giải trí :: Văn - thơ - truyện-
Chuyển đến